Suốt tuần nay, dư luận kháy khỉa chửi móc chuyện tân giám đốc sở Kế hoạch đầu tư Quảng Nam Lê Phước Hoài Bảo.
Cũng như trước đây với các trường hợp Nông Quốc Tuấn, Nguyễn Thanh Nghị, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Xuân Anh, Nguyễn Bá Cảnh, Tô Linh Hương, Lê Trương Hải Hiếu…
Trong khi đang cần, rất cần lớp tri thức trẻ học hành lớp lang bài bản như vậy để thay dần, thậm chí tống khứ lớp quan già nua, thì việc kháy khỉa đả kích trên quả là chuyện ngược.
Nó sẽ không rộ lên như thế nếu những Nông Quốc Tuấn, Nguyễn Thanh Nghị, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Xuân Anh, Nguyễn Bá Cảnh, Tô Linh Hương, Lê Trương Hải Hiếu… không phải là con quan. Dư luận, dân tình sẽ không chê chửi dữ vậy nếu chỉ là vài trường hợp cá biệt. Nhưng mấy năm gần đây, hiện tượng này gần như… một cuộc đua!
Sẽ công bằng cho lớp con quan này, nếu họ thật sự giỏi. Nhưng có ai dám chắc, tiêu chí nào, đã tổ chức tuyển thi chưa để biết rằng họ giỏi và thật sự xuất sắc hơn lớp đồng lứa khác?
Đây là điểm mấu chốt. Thay đổi công tác nhân sự qua thi tuyển chứ không phải bổ nhiệm. Thi đấu, cử tranh công bằng thì có 10 đứa con cháu X nếu thật sự giỏi mà trúng thì cũng chả ma nào dám kháy khỉa.
Đâu chừng 10 năm trước, trò chuyện với một cựu Uỷ viên Bộ Chính trị, tôi có dặm “sao bác không tính cho mấy đứa chỗ nào đó kha khá, để chúng vầy thua thiệt quá?”, cụ cười “con mình mình biết, không nên làm hỏng chúng”.
Nghe bảo lúc còn sống, ông Hồ Nghinh, cựu Bí thư Quảng Nam- Đà Nẵng, cựu Phó trưởng ban kinh tế trung ương cũng từng cười khẩy khi biết tổ chức định bưng đặt cho người con trai ông (Hồ Việt) vào một vị thế quá tầm “các anh nên nhớ, Hồ Việt là Hồ Việt, Hồ Việt không phải là Hồ Nghinh”.
Ít quan bố biết cách “giữ” con như vậy.
Đường quan dựa lưng bố không chỉ hình thành nên một thế hệ quan chức X tai hại, mà còn vô tình tiếp sức cho các thế hệ X con cháu sau này tiếp tục coi sân quan như sân nhà, coi việc nước như việc của… bố chúng nó!
Ấy là cái hỏng của việc nước, hỏng về dài lâu.
Trương Duy Nhất
(Một Góc Nhìn Khác)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét